Ảnh minh họa
Một sớm mai thức giấc, tôi ngỡ ngàng khi thấy tiết trời se sắt, một chút lành lạnh khẽ sợt ngang vai rồi bất chợt lòng như được hong vô vàn đốm lửa nhỏ bằng những tia nắng trong vắt, tinh khôi. Tôi nhận ra mùa thu xinh đẹp đã về. Và nắng Thu là một trong những mảnh ghép làm cho mùa Thu càng xinh đẹp, tuyệt vời hơn bao giờ hết…
Nắng Thu là nắng thanh khiết. Sự thanh khiết đến từ gam màu vàng mơ dịu nhẹ, vừa phải, thật ấm áp mà không quá gay gắt. Mỗi độ Thu sang, tôi lúc nào cũng có cảm giác được hòa mình vào màu nắng thu lấp lánh, muốn “tan chảy” cho thỏa thuê sau bao nhiêu tháng ngày mong đợi. Đôi khi tôi chợt nghĩ, phải chăng tạo hóa đang ưu ái cho nắng thu? Bởi tất cả những gì tươi đẹp, tinh túy nhất đều chất đọng trong màu nắng thu dịu dàng.
Mẹ tôi cũng yêu nắng Thu da diết bởi hơn ai hết tôi biết nhờ có nắng mà những luống hoa của mẹ thêm tươi tắn. Mẹ thích hoa cúc vàng, những nụ hoa lấm tấm như muôn vàn bông nắng Thu. Từ khi chúng còn bé xíu e ấp bởi những đài hoa xanh ngời, rồi cho tới khi chúng bung xòe hết cỡ khoe mình trong nắng Thu. Dù là ở thời điểm nào, dưới nắng Thu trông hoa cúc vàng thật kiêu hãnh. Mẹ hái một bó hoa vào cắm trong phòng. Căn phòng dường như lộng lẫy bội phần. Mẹ nói, mùa Thu sẽ nhạt nhòa khi không có nắng, mà càng ảm đạm khi thiếu vắng hoa cúc vàng. Thế nên với mẹ, mùa Thu phải có hoa cúc vàng, phải để lòng thênh thang với nắng, chan hòa với hoa.
Còn chị tôi gọi nắng Thu là nắng thơm. Cái thơm đến từ hương sen, hương súng cuối mùa sót lại. Ai cũng nghĩ rằng hoa sen cuối mùa sẽ không thơm nhưng ngược lại, sen cuối mùa có một mùi thơm khó cưỡng. Đó là những lần hai chị em ra đầm sen cuối đồng, trong cái nắng chiều buông thõng, hương sen lẩn quất bay lên, dịu nhẹ ngất ngây. Cứ thế hai chị em ngồi thật lâu hít hà cho đẫy lồng ngực mùi hương sen, hương đồng mát rượi. Cái thơm đến từ bông hoa sữa nồng nàn nơi đầu ngõ. Cái thơm đến từ nồi nước bồ kết mẹ nấu sóng sánh màu cánh gián. Cái thơm đến từ cọng rơm vàng tươm bà nhặt nhạnh làm chổi. Tất cả hòa quyện vào màu nắng Thu. Hai chị em nhìn nhau cười, ước mình là tia nắng thơm mùa thu.
Nắng thu là màu nắng mơ ước, màu nắng thanh xuân, màu nắng học đường. Đời học sinh thật hạnh phúc khi được khoác trên mình chiếc áo trắng tinh khôi, thướt tha đến trường trong ngày thu rực rỡ. Đó là những ngày tháng nắng đậu khẽ trên bờ vai, khẽ lướt qua đôi môi, nụ cười ánh mắt thầy cô bè bạn. Tôi và bạn từng có những khoảnh khắc ngọt ngào, đáng nhớ. Có buồn vui, có vất vả nhưng sẽ không bao giờ chùn bước. Tôi và bạn quệt vội giọt mồ hôi mặn chát trên trán ngăn chúng không rơi vào mắt rộn ràng hát khúc hát ca tuổi trẻ trong nắng Thu hòa cùng tiếng trống tựu trường. Và năm tháng thanh xuân ấy, có màu nắng tháng Thu đi cùng những ký ức tuổi học trò tươi đẹp.
Nắng Thu là ký ức, là nỗi nhớ, là màu sắc để tôi nương náu mỗi khi lòng cảm thấy chênh vênh, vô định và cũng là gam màu để tôi soi vào nhìn nhận, phát triển bản thân tốt lên. Tôi thầm cảm ơn cuộc đời cho tôi được trọn vẹn tận hưởng những vạt nắng Thu dịu dàng, cho bản thân thêm nhiều hồi ức tuyệt đẹp, để tôi thênh thanh bước vào đời với những yêu thương…
MAI HOÀNG
Nguồn: Tạp chí VHNT số 585, tháng 10-2024