Chạnh lòng nghe tiếng gió đưa
Vầng trăng ghé hỏi người xưa đâu rồi?
Bờ tim từng khóc ỉ ôi
Lại nấc khẽ nghe bồi hồi xuyến xao
Hạt mưa kia ở trên cao
Đang tâm những đợt rơi vào lòng tôi
Xé lòng một kẻ mồ côi
Nhuộm đầy mắt của một tôi vị tình
Trong tim đầy những bóng hình
Của một kẻ đã bạc tình bỏ đi
Dấu chân in những chia ly
Để người ở lại li bì thấm mưa
Châu rơi cả những ban trưa
Là nắng muộn hay là mưa vẫn còn?
LÊ HỨA HUYỀN TRÂN
Nguồn: Tạp chí VHNT số 594, tháng 1-2025