Gió nhẹ lạnh về Móng Cái
Khung trời xanh, mây bay rong chơi
Sương mờ giăng trên đỉnh núi
Hồn lặng lẽ, nhớ người thương
Mình ngồi đây bên ly trà nóng
Nhìn dòng người qua, lòng nhớ ai.
Chiều đông lạnh, chân trời thăm thẳm
Nhìn hoàng hôn cái rét cuối ngày
Hoa đào nở, trắng hồng thơm ngát
Mùa đông về mang gió heo may
Hương vị quê, mời gọi tháng chạp
Gửi gió mùa đông bắc đến nơi em
Núi rừng trầm mặc trong sương giá
Móng Cái ơi, cất hộ lòng mình
Mùa Đông đến, lòng nhiều trắc ẩn
Tết sắp đến rồi nỗi nhớ bâng khuâng
HÀ NGỌC HOÀNG
Nguồn: Tạp chí VHNT số 591, tháng 12-2024