Thế rồi...

Thế rồi trời cũng xênh xang

Gió đông cũng đã nhẹ nhàng chốn xa

Nhãn vườn cây lá nở hoa

Vo ve ong đến... vào ra từng bầy.

 

Cái nắng cũng chẳng héo gầy

Hòa trong cây trái... vui vầy đánh đu

Nắng vàng không chỉ mùa thu

Cuối xuân đầu hạ... hát ru vạn lời.

 

Nghe như bao tiếng à ơi

Lắng trong lòng mẹ... đủ lời thân thương

Ngày xưa con bước lên đường

Bạn bè trên chốt... còn thương đến giờ.

 

Chiến tranh... chẳng dám đợi chờ,

Quân đi rợp đất, bụi mờ khói bay

Ngày về... cười ngất hoan ca

Nhớ ngày xưa ấy lay phay mưa rừng.

 

Vui trong khúc nhạc tưng bừng

Cùng đàn con cháu... đón mừng xuân qua.

 

Tác giả: Nguyễn Việt Tiến

Nguồn: Tạp chí VHNT số 462, tháng 5-2021

 

;